Nhà tôi và Hoàn cách nhau một quả đồi, gọi to có khi còn nghe tiếng. Chúng tôi cùng cố gắng học hết THPT, vì điều kiện nhà Hoàn khó khăn mà Hoàn lại là con lớn trong gia đình nên Hoàn quyết định dừng lại ở bậc THPT để cùng bố mẹ lo cho các em ăn học.
Từ khi còn trong trường, chúng tôi được nghe rất nhiều về tư vấn du học, nhưng bạn tôi không chọn con đường ấy mà chọn một lối đi không mất nhiều công sức đó là làm
giúp việc ở Đài Loan.
Ban đầu bố mẹ bạn không đồng ý cho bạn đi vì bạn Hoàn còn quá trẻ, lo sợ liệu có làm giúp việc được không? Hoàn phải nhờ các cô, các chú đến động viên, cuối cùng bố mẹ Hoàn cũng đồng ý. Bạn học tiếng, vì bạn còn trẻ nên việc học tiếng rất nhanh và thuận lợi, không thể gây khó khăn cho cô bạn của tôi. Sau 1 tháng lo hoàn thiện thủ tục giấy tờ thì cô bạn ấy cũng bước chân lên sân bay. Khi chia tay Hoàn, chúng tôi cùng nói: Hãy liên lạc với nhau thường xuyên nhé!
Tại Đài Loan, nhu cầu cần người giúp việc rất nhiều, nhưng để được chọn thì không đơn giản. Như đã được chọn từ trước, Hoàn được chọn vào một gia đình có 4 người con, sàn sàn cách nhau 2 năm, ông bà chủ làm kinh doanh nhìn mặt thì cũng khá khó tính. Hoàn còn trẻ nên cũng sẽ nhanh chóng hòa đồng với con chủ nhà.
Đang tuổi ăn tuổi ngủ, giờ phải dậy sớm thức khuya chắc hẳn không dễ dàng. Nhưng vì gia đình vì bố mẹ và vì các em, Hoàn cố gắng. Mỗi sáng Hoàn dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, những món ăn ở nhà Hoàn chưa làm bao giờ nên làm không được ngon, ông bà chủ mắng té tát. Lúc ý bạn tôi chỉ biết giấu nước mắt vào trong và nói lời xin lỗi. Không biết thì phải học, Hoàn cố gắng mua sách dạy nấu các món ăn Đài Loan về học nhưng tiếng chưa thành thạo nên có từ dịch được từ không.
Mọi khó khăn cũng không làm cô giúp việc nản chí, Hoàn học dần dần và nhờ con chủ nhà nói lại nội dung sách viết cho, Hoàn cũng biết dần. Cô nấu ăn ngon hơn trước rất nhiều, những đứa trẻ ăn ngon lành và rất quý Hoàn. Bởi Hoàn không chỉ là người giúp việc mà còn như bảo mẫu của chúng nữa.
Hàng ngày Hoàn nấu ăn, lau chùi nhà cửa, giặt quần áo (giặt bằng tay). Tối đến ngoài việc làm của mình thì Hoàn phải trông 4 đứa trẻ học, nếu không chúng nô đùa không thể học được. Sáng thì dậy sớm, tối ngủ muộn, thân hình mảnh mai của Hoàn không thay đổi.
Ông bà chủ thấy Hoàn là người giúp việc rất siêng năng, trách nhiệm và sạch sẽ nên đã cởi mở tấm lòng hơn trước, hay hỏi han về gia đình Hoàn nhiều hơn. Bản thân Hoàn gửi tiền về cho bố mẹ trả nợ và có tiền chi tiêu cho gia đình.
Cái thời 1999 ấy làm gì có điện thoại thông minh như bây giờ, trong làng có 1-2 nhà có điện thoại cố định, nên Hoàn muốn gọi về là phải nhờ gia đình trong làng đi gọi đến nghe, chúng tôi muốn nói chuyện với nhau cũng vậy.
Sau 1 năm Hoàn được nghỉ phép về thăm nhà, khi đó Hoàn mới có thời gian kể chi tiết tỉ mỉ cho tôi nghe. Giờ đây nhà Hoàn đã trả xong nợ, ngoài ra bố mẹ Hoàn còn sửa sang được nhà cửa không còn lụp xụp nữa.
Kỳ nghỉ phép kết thúc, Hoàn quay trở lại Đài Loan. Gia đình chủ chào đón người giúp việc như người thân trong gia đình vậy. Điều đó chứng tỏ tình cảm họ dành cho người giúp việc thật chân thành và đáng quý. Cứ như vậy hết 2 năm và 3 năm, Hoàn hết hợp đồng và trở về nhà. Nhà thì đã được sửa, tuy không hào nhoáng như đô thị nhưng rất sạch sẽ, gọn gàng. Hoàn bảo bố mẹ xây công trình phụ cho đỡ mất vệ sinh, khi công trình chưa được xây xong thì nhà chủ lại gọi Hoàn sang.
Hoàn lại bắt đầu ký hợp đồng tiếp 3 năm, khi sang đó Hoàn biết được do những đứa trẻ đã quen với cách chăm sóc của cô giúp việc trẻ, khéo léo nấu ăn ngon nên chúng không muốn thuê người khác.
Các bạn ạ ! Tình cảm của chúng tôi bị gián đoạn mất 6 năm, nhưng khi gặp lại cứ ngỡ như chỉ mới hôm qua. Mỗi người đều có con đường lựa chọn riêng cho mình, khi bạn có cơ hội thì hãy nắm lấy nó. Công việc giúp việc sẽ luôn mang lại cho bạn thu nhập ổn định, nếu như bạn chưa chọn được công việc phù hợp thì tại sao bạn không đi làm giúp việc bên Đài Loan như bạn Hoàn của tôi?